------ Thường Xuân Chân Kinh -------
Từ thuở hồng hoang bụi khói mờ
Màn đen bao bọc cõi hư vô
Vật chất giản đơn đến phức tạp
Tạo thành vô số sóng điện từ
Tạng thức vũ trụ biết bao dài
Đằng đẵng phân chia, tích hợp
lại
Từ những trấn động và va đập
Tạo thành vũ trụ như hôm nay
Khi khí phân chia thành âm
dương
Lưỡng cực sinh ra khí nhu cường
Cát bụi quyện vào tạo lực hút
Dài ngắn nhỏ to của khí bụi
Gắn tạo vô thường cho ta hay.
*
Hợp hóa vũ trụ tạo hành tinh
Như trái đất này thuở mới
sinh
Nơi thì ẩm ướt, nơi khô hạn
Chủng chủng sinh ra những dị
hình
Đất, nước, khí, lửa ban đầu
thành
Hóa hợp muôn hình tứ chúng
sinh
Nước, đất kim hoàn đóng quạnh
lại
Chấn động trong lòng núi lửa
sanh
Chủng chủng năm dài phân lục
địa
Cái thuở sơ khai lắm dị hình
Nhưng cũng chung quy làm tứ
chúng:
Điểu, trùng, ngư, thú
Thủy, độn, không, hành
Đăng đẳng ngày dài nối tiếp sau
Chuyển hóa vật chất thật nhiệm
màu
Tiến hóa, ẩn tàng không ngừng
nghỉ
Hiệp hóa, phân li tiếp chuyển
sinh
*
Trong cõi trung giới của
chúng ta
Vô hình vô ảnh ấy chỉ là
Siêu thức ẩn tàng trong dạng
sóng
Không trung trong suốt nhìn
chẳng ra
Giải thích vì sao sự tình này
Khi mà con người vẫn cứ say
Chỉ tin sự thực bằng ngũ giác
Mới sống u mê đến như vầy.
*
Trong cung tiến hóa nói thế
này
Kim thạch hình thành
Tứ sinh dung dưỡng
Trên cạn có nguồn trên trời
Dưới sâu có nguồn lòng đất
Ủ ấp lâu ngày sinh ra thảo mộc
Nơi núi cao, ẩm ướt khí thịnh
vượng
Đã sinh ra chủng chủng các
loài cây
Từ tảo đến muôn vàn cỏ dại
Đến đồi xanh hoa trái sum xuê
Đến rừng sâu cổ thụ dập dề
Hay đến chốn biển sâu rợn ngợp
Lớp lớp rong xanh hay tảo đỏ
Lớp lớp san hô
Chủng chủng Ngư thành
Ngỡ rằng là giống thủy sinh
Thủy cùng thổ thực tình dưỡng
nhau
Trải qua bao cuộc bể dâu
Tiến hóa diệt chủng biết đâu nói
bàn
Rằng: trong sự bạt ngàn
Thấy được chân lí trong tàng
thức sinh
Trong cõi thế mênh mang chuyển
đổi
Có loài người tiến hóa cao
hơn
Mang tri thức thuở mới hữu
tình
Truyền đạt lại cho hậu sinh
được biết
*
Ta chỉ nói như thế này về sự
chết
Đó là khi thân thể rã rời
Khí, thủy không luân chuyển
Thân xác cũng tan tành
Thủy, Hỏa, Thổ, Khí sinh ra
giòi bọ
Chuyển hóa không ngừng từ hữu
cơ thối rữa
Tĩnh sinh động, động hóa hành
sinh
Rắn, Lỏng, Khí, Hỏa tạo nên
sinh trụ dị diệt
Lúc thần thức không còn thân
mạng
Vẫn ẩn tàng, nhận diện được sự
sinh
Ngay sau khi sự chết hiện
hình
Có người phải mất hàng giờ nhận
thức
Cũng có kẻ chỉ sau vài phút
Nhận ra mình từ có chuyển
thành không
Từ phút sinh cho đến kim thời
Nhận rõ được chân linh
Qúa khứ của cuộc đời
Cùng vô vàn những nỗi niềm,
những tri thức quá khứ
Lưu vào tạng thức biến thành
chuỗi di truyền ký ức
Chờ tứ sinh dung dưỡng nhiệm
màu
Rồi chuyển vào noãn thai về
sau.
*
Thời gian đằng đẵng, không
gian mênh mông
Tháng ngày dài
Thấy vật chất như bóng câu
qua cửa
Hướng đến tu tâm, dướng tính cần
hơn nữa
Tiến hóa thành Thần,Thánh,
Tiên, Phật tránh Qủy Ma
Nào ngờ tứ sinh quyến thuộc của
ta
Dắt díu vào lối cũ thuở còn
Tham Chấp
Nên tri thức thuở trung giới ấy
Đã phôi pha, lãng đãng trọn
phần
Tạng thức còn lưu giữ được
vài phân
Tâm tính hiền lương hay trí
tuệ sâu dày
Cũng như bản ghost trong máy
tính
Tạo lập thời nào thì thành ma
thời ấy.
Chờ thời cơ chuyển hóa để
sinh ra
Như backup lại từ ổ cứng
Ổ cứng ấy chính là thai noãn
Có đủ duyên sâu cùng sở nguyện
thuở đầu
Hoài thai làm kẻ sinh sau
Để tiến hóa lên cảnh cao hơn
nữa.
Sự cứ thế và quẩn quanh cứ thế
Cho đến khi sở nguyện không
còn
Cõi trần ai vồ vập lối mòn
Nguyện từ khước để thân tâm
an lạc
*
Vạn sự trong trời đất chẳng
có gì sai khác
Đơn giản đến phức tạp
Cái to lớn nuôi cái bé nhỏ
Cái thấp nâng đỡ cái cao
Cái nhẹ nhàng đỡ nâng cái nặng
trọc
Cái nhỏ bé dựng xây vĩ đại
Cái có sau tiến hóa dần lên
Sự sự vận hành trước sau chẳng
bàn thêm
Cái thanh thoát vẫn bay lên,
cái vẩn đục thời lắng xuống
Như tâm ta bao thời tu dưỡng
Âu cũng là quy luật của thời
gian
*
Sự sống dù mênh mông nhưng
trăm sông vẫn về một biển
Cũng chỉ gồm bốn từ: sinh
sinh bất tức(1)
Ấy là chân lý của sự thực
Của sự hóa sinh màu nhiệm
khôn cùng
Vật cùng tắc phản, sự cùng tắc
biến
Hay là sinh lão bệnh tử rồi lại
sinh
Khi tứ sinh(2) vẫn
còn thì sự sống bất đoạn
Khi tham dục vẫn còn thì luân
hồi như thuốc phiện
Dứt bỏ sao cam, từ chối khó
thành
Nên bây giờ ta bảo với chúng
sinh
Những ai đã: rõ (3),
lành(4) và thông tuệ(5)
Quy luật sinh thành và biến dị
Quy luật tồn vong, nhân quả
trùng trùng
Bao thử thách nổi chìm
Bao cố công vun đắp
Cũng dần dà hư hóa bay đi
Chỉ sự sinh cứ kể tiếp phân
bì
Lại chuyển hóa từ chúng sinh
thấp kém
Vũ trụ mênh mông
Dung dưỡng vô cùng
Sớm hay muộn
Cũng tìm ra đích đến
Sống an lạc trong từng bờ bến
Thanh khí làm sóng chuyển hóa
lên cao.
(1)
Sinh sinh bất tức (生生不息)- một thuật ngữ được dùng nhiều trong Triết
học Trung Hoa. Nói đến sức sống bất diệt của vạn vật, sức sinh sôi, sự tự chữa
lành và đạo dung dưỡng của tự nhiên. Chỉ
cần có điều kiện là sinh sôi, dù có lúc thịnh, lúc suy nhưng sức sống của vạn vật
trong vũ trụ là bất tận.
(2)
Tứ sinh: Chất rắn, chất lỏng, chất khí và Thông
tin di truyền (ngôn ngữ-cấu trúc gen…) gồm các chất dĩ thái hỗ trợ.
(3)
Rõ: ý nói đã minh tâm kiến tĩnh, đã nhận thức được
một cách sáng suốt, minh triết. Ý nói sự giác ngộ.
(4)
Lành: đạt đến trạng thái hiền, từ bi hỷ xả,
không còn tham lam, chấp nhất.
(5)
Thông tuệ: Trí tuệ và sự thông suốt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét